Các bạn trẻ để có một cuộc sống tự lập, tự do khỏi vòng tay cha mẹ, được làm những điều mình muốn,.. thì sẽ phải đối mặt với nhiều khó khăn, lo toan bộn bề trong cuộc sống. Nhưng đổi lại sẽ là một cuộc sống mới với tinh thần trách nhiệm cao hơn, tự tin và trưởng thành hơn.
Ước mơ sống tự lập..
Từ khi còn tuổi teen tôi đã đươc nghe dì tôi kể chuyện các thanh niên phương Tây khi đến 18 tuổi là họ ra ở riêng rồi, sống tự lập chứ không sống cùng cha mẹ. Có thể là một căn hộ nhỏ đi thuê ở một mình, hoặc thuê nhà ở chung các bạn khác kiểu mỗi người một phòng riêng nhưng chung bếp, phòng khách,.. Các thanh niên phương Tây họ muốn cuộc sống độc lập từ sớm như vậy để giúp họ trưởng thành hơn. Đó cũng là lý do nhiều sinh viên khi chọn trường đại học thường chọn “trường càng xa nhà càng tốt” để có sự tách biệt với gia đình. Gần thì ngày cuối tuần, nếu xa thì những ngày lễ được nghỉ nhiều họ mới về thăm gia đình.
Ám ảnh một cuộc sống tự lập như các bạn trẻ tây nên tôi vẫn mong ước sớm có một cuộc sống “ra riêng” như vậy. Ngày tôi 18 tuổi, tốt nghiệp cấp 3 để vào đại học. Thật không may gia đình tôi lại ở ngay trong thành phố, các trường đại học tốt mà tôi yêu thích lại gần nhà, thế nên không thể “chọn trường càng xa càng tốt” để được sống độc lập. Ước mơ đành tạm thời gác lại cho đến khi tôi tốt nghiệp đại học và bắt đầu đi làm.
Đi làm được một thời gian tôi bắt đầu dò hỏi mẹ về việc muốn ra ngoài ở riêng cho tự lập. Rất hồi hộp và lo lắng vì mấy đứa bạn tôi vừa nói ý định một cái là bị cha mẹ mắng tới tấp. Nào là ở cùng cha mẹ còn không tự làm việc nhà được thì ra ngoài ai lo. Rồi thì mới đi làm có chút lương đã đua đòi chơi bời hư hỏng.. Mẹ mới đầu cũng lo nhưng cuối cùng cũng miễn cưỡng đồng ý. Và thế là hành trình cuộc sống độc lập mơ ước của tôi bắt đầu.

(Hình minh họa)
Thực tế không như mơ.. và một lối sống mới
Tôi đã chuyển sang cuộc sống độc lập bên ngoài sau khi dịch covid đã được kiểm soát tương đối ổn một thời gian. Không còn hạn chế đi lại, cuộc sống dần trở lại trạng thái bình thường. Cuộc sống tự lập khiến tôi phải tự tính toán mọi thứ từ tiền thuê nhà, chi phí sinh hoạt, đi lại,.. và cả chi phí chăm sóc Bella, chú chó poodle đáng yêu đồng hành cùng tôi. Thời hậu covid kinh tế vẫn chưa phục hồi hẳn, công việc còn khó khăn,.. cũng ảnh hưởng nhiều đến thu nhập nhưng cuộc sống chỉ có tôi và Bella nên cũng khá thoải mái. Chúng tôi ít khi nấu ăn tại nhà, thường mua đồ bên ngoài về ăn cho nhanh, hoặc ra hàng ăn. Tôi đăng ký thẻ tập Gym theo quý gần nhà, nhưng thực tế mỗi tháng chỉ có vài lần đủ quyết tâm đi tập. Hàng ngày rảnh, hoặc cuối tuần tôi đều đưa Bella đi vòng vòng dạo phố, hoặc cafe cùng bạn bè. Mỗi tháng cho Bella đi spa 1 lần. Tôi và Bella cảm thấy thật thoải mái, một cuộc sống độc lập, tự chủ và tự do làm những điều mình thích. Nhiều khi thức khuya, dậy muộn nhịn bữa sáng là bình thường, Bella cũng chẳng có thắc mắc.
Cứ nghĩ cuộc sống sẽ ổn định dần, kinh tế tốt hơn, nhưng cuộc xung đột chính trị bất ngờ xảy ra khiến nền kinh tế thế giới vốn đã bị ảnh hưởng nhiều thời covid giờ lại trở nên khó khăn hơn. Cuộc chiến nơi phương tây xa xôi mà lại ảnh hưởng sát sườn đến cuộc sống của tôi và Bella. Giá xăng dầu bắt đầu tăng giá, và tất nhiên kéo theo việc tăng giá của các mặt hàng, dịch vụ. Bình thường cứ đến cuối tháng là chúng tôi tiêu hết tiền tháng đó, giờ mọi thứ tăng giá nên lại thành ra khó khăn. Sau vài tháng chật vật, cuối cùng tôi và Bella đành phải ngồi lại cân đối các khoản chi tiêu.
Đầu tiên, chi phí xăng xe đi làm cần giảm bớt, do đó tôi bắt đầu chuyển dần sang đi xe buýt. Tôi phải dậy sớm đi bộ vì nhà cách bến xe hơi xa, xe lại chạy theo giờ cố định. Vì dậy sớm nên tôi lại có thời gian ăn sáng cùng Bella, và tất nhiên do đó sẽ phải đi ngủ sớm cho đảm bảo sức khỏe. Vì đã đi bộ hàng ngày để đi xe buýt nên coi như đã tập thể dục một chút, do vậy tôi quyết định hủy thẻ Gym cho đỡ tốn kém, mà đằng nào cũng ít khi tập. Tiếp theo, tôi sẽ phải cắt giảm thói quen chở Bella đi vòng vòng dạo phố. Cuối tuần tôi cho Bella đi chơi xe buýt luôn, còn hàng ngày sẽ cùng Bella chạy bộ thư giãn xung quanh khu nhà ở. Việc đi ăn bên ngoài tốn kém cần phải xem xét lại. Chúng tôi không đi ăn ngoài thường xuyên nữa, mà chỉ đi vào những dịp nào đó hoặc ngày lễ đặc biệt. Cuối tuần đi chợ mua sẵn thực phẩm dự trữ nấu ăn cho cả tuần, mà mua nhiều một lúc lại được giảm giá có lợi, hơn nữa hàng ngày cũng tiết kiệm được thời gian không phải đi chợ và phát sinh ngẫu hứng mua sắm. Tôi cũng không còn tùy ý mua đồ dùng nhà cửa, trang phục mới mà chỉ mua khi thực sự cần. Bella cũng không còn đi spa như trước nữa, mà tôi sẽ tự chăm sóc cắt móng, tỉa tóc cho Bella. Cuối tuần vẫn café với bạn, nhưng hàng ngày tôi pha cafe phin để uống tại nhà, rẻ mà lại chất lượng. Cũng may trong thời gian bão giá hậu covid, cả tôi và Bella đều khỏe mạnh nên không tốn chi phí đi bác sỹ.

(Hình minh họa)
Mọi nhu cầu tiêu dùng ở mức tối giản, và tôi thấy cuộc sống của chúng tôi vẫn rất ổn. Tự nấu ăn lành mạnh, vận động nhiều hơn do đi bộ,.. ngủ sớm, dậy sớm nên tinh thần và sức khỏe chúng tôi đều tốt hơn. Bella cũng thích thú hơn vì được chạy bên ngoài trời nhiều hơn, có nắng có gió, có không khí trong lành hơn trong phòng tập Gym máy lạnh. Tôi cũng thấy mình đảm đang hơn khi biết nấu nướng, có trách nhiệm hơn khi biết tự chăm lo cho mình và chăm sóc Bella,.. Sau vài tháng đương đầu cơn bão giá thời hậu covid, tôi đã thích nghi và cảm thấy tự tin với cuộc sống độc lập hơn, và trên hết mọi việc vẫn tiến triển rất tốt. Nghĩ lại tôi thấy cũng cần cảm ơn cơn bão giá này, vì sau cơn bão trời đã sáng đẹp hơn với ánh cầu vồng lấp lánh. Khi cơn bão qua đi, tôi vẫn tiếp tục duy trì lối sống tối giản, lành mạnh này, một lối sống đã giúp tôi tự lập và trưởng thành hơn.
Gia Bảo